Nhà thơ Nguyễn Chí Thiện từ trần vào sáng ngày 1 Tháng 10, 2012. Ông đã trút hơi thở cuối cùng, bên cạnh Linh Mục Cao Phương Kỷ với các nghi thức xức dầu Thánh để ông trở thành một tín đồ Công Giáo theo ước nguyện trước sự chứng kiến của ông bà Bác Sĩ Trần Văn Cảo, Tiến Sĩ Nguyễn Thanh Trang, bà Lâm Thiên Hương, nhà văn Trần Phong Vũ.
Ông Nguyễn Chí Thiện đã từng gặp cha Chính Vinh, cha Nguyễn Văn Lý trong nhà tù. Những kỷ niệm cũng như nhân cách của cha Chính Vinh, Linh Mục Lý đã gây ấn tượng sâu sắc thúc đẩy nhà thơ Nguyễn Chí Thiện chọn đức tin Công Giáo và lấy tên thánh là Thomas More.
Nhà văn Trần Phong Vũ, người đã vuốt mắt cho nhà thơ sau khi ông qua đời. Người đã luôn bên giường bệnh nhà thơ Nguyễn Chí Thiện.
Người anh của nhà thơ Nguyễn Chí Thiện từ Virginia tới Quận Cam đã không kịp gặp mặt em trước khi mất.
Nhà Thơ Nguyễn Chí Thiện sinh năm 1939 tại Hà Nội. Ông có hai người chị ở Việt Nam và một người anh đang ở sống ở tiểu bang Virginia.
Ông bị tù cộng sản tổng cộng 27 năm, trải qua nhiều nhà tù miền Bắc. Từ Hỏa Lò đến cả nhà tù Cổng Trời. Lần ra khỏi tù sau cùng của ông là ngày 28 tháng10, 1991.
Ông đã từng lẻn chạy vào Tòa Ðại Sứ Anh Quốc ở Hà Nội cùng tập thơ và xin tị nạn chính trị, nhưng viên chức tòa đại sứ chỉ nhận tập thơ để chuyển ra ngoại quốc (*) và cho biết họ không thể giúp ông tỵ nạn chính trị được. Khi vừa bước ra khỏi trụ sở Tòa Ðại Sứ Anh thì ông bị công an CSVN bắt giữ .
Về sau nhờ sự can thiệp đặc biệt của nhiều nhân vật quốc tế, ông đã được quy chế tỵ nạn và đi Mỹ định cư tháng 1, 1995.
Sau khi đến Mỹ, vào năm 2001 ông đã cho xuất bản truyện:
- Tập thơ Hoa Ðịa Ngục đã được dịch ra Anh, Pháp, Ðức và Hòa Lan ngữ.
- Hỏa Lò.
- Hai Chuyện Tù (2008)
(*) Vào năm 1980, người ta thấy xuất hiện ở hải ngoại một tập thơ không có tên tác giả, xuất bản bởi “Ủy Ban Tranh Ðấu cho Tù Nhân Chính Trị tại Việt Nam”. Tập thơ mang tựa đề “Tiếng Vọng Từ Ðáy Vực” mà tác giả là “Ngục sĩ” hay khuyết danh. Ít tuần lễ sau, tạp chí Văn Nghệ Tiền Phong đưa ra một ấn bản cùng một nội dung nhưng với tựa đề “Bản Chúc Thư Của Một Người Việt Nam”.
Tựa đề tập thơ Hoa Ðịa Ngục có từ khi Yale Center for International & Area Studies ấn hành bản Anh ngữ Flowers From Hell do ông Huỳnh Sanh Thông dịch. Sau người ta mới biết tác giả tập thơ là Nguyễn Chí Thiện.
Những bài thơ của ông trong tập Hoa Ðịa Ngục gây xúc động sâu xa trong tâm thức người đọc về cái đói, sự đày đọa ác độc, sự gian ác của chế độ Cộng Sản đối với con người.
Tập thơ thoát ra khỏi Việt Nam khi nhà thơ lén lút mang tới Tòa Ðại Sứ Anh tại Hà Nội và được Giáo Sư Patrick J. Honey thuộc đại học London sang Việt Nam Tháng Bảy năm 1979 và mang về. Kèm trong tập thơ 400 trang viết tay này là lá thư mở đầu với lời ngỏ:
“Nhân danh hàng triệu nạn nhân vô tội của chế độ độc tài, đã ngã gục hay còn đang phải chịu đựng một cái chết dần mòn và đau đớn trong gông cùm cộng sản, tôi xin ông vui lòng cho phổ biến những bài thơ này trên mảnh đất tự do của quý quốc. Ðó là kết quả 20 năm làm việc của tôi, phần lớn được sáng tác trong những năm tôi bị giam cầm.”
"Không có gì quý hơn độc lập tự do." Tôi biết nó, thằng nói câu nói đó Tôi biết nó, đồng bào miền Bắc này biết nó Việc nó làm, tội nó phạm ra sao Nó đầu tiên đem râu nó bện vào Hình xác lão Mao lông lá Bàn tay Nga đầy băng tuyết giá Cũng nhoài qua lục địa Trung Hoa Không phải xoa đầu mà túm tóc nó từ xa Nó đứng không yên, tất bật, điên đầu Lúc rụi vào Tàu, lúc rúc vào Nga Nó gọi Tàu Nga là cha anh nó Và tình nguyện làm con chó nhỏ Xông xáo giữ nhà gác ngõ cho cha anh
Nó tận thu từ quả trứng, quả chanh Học lối hung tàn của cha anh nó Cuộc chiến tranh chết vợi hết thanh niên Đương diễn ra triền miên ghê gớm đó Cũng là do Nga giật Tàu co Tiếp nhiên liệu gây mồi cho nó Súng, Tăng, Tên lửa, Tàu bay Nếu không, nó đánh bằng tay?
Ôi đó, thứ độc lập không có gì quý hơn của nó! Tôi biết rõ, đồng bào miền Bắc này biết rõ Việc nó làm, tội nó phạm ra sao Nó là tên trùm đao phủ năm nào Hồi cải cách đã đem tù, đem bắn Ðộ nửa triệu nông dân, rồi bảo là nhầm lẫn! Ðường nó đi trùng điệp bất nhân Hầm hập trời đêm nguyên thủy Ðói khổ dựng cờ đại súy Con cá lá rau nát nhầu quản lý Tiếng thớt, tiếng dao vọng từ hồi ký Tiếng thở, lời than đan họa ụp vào thân Nó tập trung hàng chục vạn ngụy quân Nạn nhân của đường lối "khoan hồng chí nhân" của nó. Mọi tầng lớp nhân dân bị cầm chân trên đất nó Tự do, không thời hạn đi tù! Mắt nó nhìn ai cũng hóa kẻ thù Vì ai cũng đói món nhục nhằn cắn răng tạm nuốt Hiếm có gia đình không có người bị nó cho đi suốt.
Ðất nó thầm câm cũng chẳng được tha Tất cả phải thành loa Sa sả đêm ngày ngợi ca nó và Ðảng nó Ðó là thứ tự do không có gì quý hơn của nó ! Ôi, Ðộc lập, Tự do ! Xưa cũng chỉ vì quý hai thứ đó Ðất Bắc mắc lừa mất vào tay nó Nhưng nay mà vẫn có người mơ hồ nghe nó Nó mới vạn lần cần nguyền rủa thực to: Hồ Chí Minh, chính mi loài quỷ dữ ! Nguyễn Chí Thiện
"Không có gì quý hơn độc lập tự do."
ReplyDeleteTôi biết nó, thằng nói câu nói đó
Tôi biết nó, đồng bào miền Bắc này biết nó
Việc nó làm, tội nó phạm ra sao
Nó đầu tiên đem râu nó bện vào
Hình xác lão Mao lông lá
Bàn tay Nga đầy băng tuyết giá
Cũng nhoài qua lục địa Trung Hoa
Không phải xoa đầu mà túm tóc nó từ xa
Nó đứng không yên, tất bật, điên đầu
Lúc rụi vào Tàu, lúc rúc vào Nga
Nó gọi Tàu Nga là cha anh nó
Và tình nguyện làm con chó nhỏ
Xông xáo giữ nhà gác ngõ cho cha anh
Nó tận thu từ quả trứng, quả chanh
Học lối hung tàn của cha anh nó
Cuộc chiến tranh chết vợi hết thanh niên
Đương diễn ra triền miên ghê gớm đó
Cũng là do Nga giật Tàu co
Tiếp nhiên liệu gây mồi cho nó
Súng, Tăng, Tên lửa, Tàu bay
Nếu không, nó đánh bằng tay?
Ôi đó, thứ độc lập không có gì quý hơn của nó!
Tôi biết rõ, đồng bào miền Bắc này biết rõ
Việc nó làm, tội nó phạm ra sao
Nó là tên trùm đao phủ năm nào
Hồi cải cách đã đem tù, đem bắn
Ðộ nửa triệu nông dân, rồi bảo là nhầm lẫn!
Ðường nó đi trùng điệp bất nhân
Hầm hập trời đêm nguyên thủy
Ðói khổ dựng cờ đại súy
Con cá lá rau nát nhầu quản lý
Tiếng thớt, tiếng dao vọng từ hồi ký
Tiếng thở, lời than đan họa ụp vào thân
Nó tập trung hàng chục vạn ngụy quân
Nạn nhân của đường lối "khoan hồng chí nhân" của nó.
Mọi tầng lớp nhân dân bị cầm chân trên đất nó
Tự do, không thời hạn đi tù!
Mắt nó nhìn ai cũng hóa kẻ thù
Vì ai cũng đói món nhục nhằn cắn răng tạm nuốt
Hiếm có gia đình không có người bị nó cho đi suốt.
Ðất nó thầm câm cũng chẳng được tha
Tất cả phải thành loa
Sa sả đêm ngày ngợi ca nó và Ðảng nó
Ðó là thứ tự do không có gì quý hơn của nó !
Ôi, Ðộc lập, Tự do !
Xưa cũng chỉ vì quý hai thứ đó
Ðất Bắc mắc lừa mất vào tay nó
Nhưng nay mà vẫn có người mơ hồ nghe nó
Nó mới vạn lần cần nguyền rủa thực to:
Hồ Chí Minh, chính mi loài quỷ dữ !
Nguyễn Chí Thiện